Chủ Nhật, 22 tháng 1, 2012

Phần 44:Ông Trần Thế Cương –phó phòng Văn hóa khoa giáo thuộc UBND TP Hà Nội và Giám đốc Sở giáo dục đào tạo Hà Nội Ông Nguyễn Hữu Độ có dấu hiệu là một mắt xích trong đường dây chạy án vụ ly hôn 500 triệu đô??? Mối liên hệ giữa Ông Cương, Ông Độ và Ban giám hiệu trường Hanoi Academy???

Ông Trần Thế Cương –phó phòng Văn hóa khoa giáo thuộc UBND TP Hà Nội và Giám đốc Sở giáo dục đào tạo Hà Nội Ông Nguyễn Hữu Độ có dấu hiệu là một mắt xích trong đường dây chạy án vụ ly hôn 500 triệu đô??? Mối liên hệ giữa Ông Cương, Ông Độ và Ban giám hiệu trường Hanoi Academy???
Phần 44:
Thành ủy viên,Đại biểu HĐND Nguyễn Hữu Độ nghĩ gì khi xảy ra một loạt các sai phạm trong nghành giáo dục thủ đô???Videoclip và bản lược dịch đầy đủ cuộc nói chuyện ngày 21/04/2011 về việc chạy án trong vụ ly hôn để phục vụ cho công việc điều tra của Ban chuyên án.
Thành ủy viên, Đại biểu HĐND Nguyễn Hữu Độ nghĩ gì khi sự im lặng của mình trong gần một năm với những đơn thư của anh Minh khiến cho hai cháu bé bị nhốt ở nhà gần 03 tháng không được đi học và các trường do mình quản lý ngang nhiên làm những việc trái pháp luật và đạo đức xã hội???




Nữ Đại gia Bảo sơn Nguyễn Thanh Thủy - Con gái đầu của Ông Nguyễn Trường Sơn - Chủ tịch HĐQT Tập đoàn Bảo Sơn 
Câu chuyện tại Ban chuyên án xung quanh việc Ông Trần Thế Cương có dấu hiệu là một mắt xích trong việc chạy án vụ ly hôn 500 triệu đô!!!
Giấy của Ban chuyên án mời anh Minh lên hợp tác điều tra về Đơn tố cáo Ông Trần Thế Cương và các vấn đề khác xung quanh việc chạy án trong vụ ly hôn tranh chấp 500 triệu đô

Chúng tôi xin được mở đầu cho bài viết này bằng việc trích dẫn nguyên văn đoạn băng ghi âm cuộc nói chuyện giữa luật sư bảo vệ quyền lợi cho nguyên đơn ( chị Nguyễn Thanh Thủy) là ông Nguyễn Hoàng Trung làm việc cho Văn phòng luật sư Hoàng Hải và các cộng sự có địa chỉ tại 11 phố Nguyễn Bỉnh Khiêm, quận Hai Bà Trưng, Hà nội là văn phòng đã bảo vệ quyền lợi cho chị Thủy từ đầu vụ án ly hôn này và lại là luật sư trực tiếp tham gia phiên tòa bảo vệ quyền lợi cho chị Thủy với anh Minh, luật sư Phúc và luật sư Cừ là các luật sư của anh Minh sau phiên tòa sơ thẩm ngày 21/04/2011: “Minh nên tập trung để kiện mối quan hệ ngoại tình của Thủy với Ông Trần Thế Cương Phó phòng Văn hóa khoa giáo thuộc Ủy ban nhân dân thành phố Hà Nội chứ hiện giờ Minh đang kiện Ông Nguyễn Mạnh Cường Phó chủ tịch kiêm Tổng thư ký Hội Doanh nghiệp trẻ Việt nam thì không hiệu quả đâu vì đó chỉ là mối tình qua đường”. Vâng thưa các bạn những việc anh Minh có tố cáo Ông Cương như thế nào thì cũng chẳng khách quan bằng những lời nói của luật sư chị Thủy, trong trường hợp này việc chị Thủy có ngoại tình với Ông Cương không thì căn cứ đã rõ như ban ngày nên chúng tôi và công luận đặt câu hỏi “Xung quanh câu chuyện ngoại tình này còn những gì khác nữa???”

Qua xác minh tại các bên có liên quan về sự việc này chúng tôi và công luận đặt câu hỏi: Trong các mối quan hệ xã hội chị Thủy quen với cả ngàn người đàn ông tại sao anh Minh chỉ tới gặp chị Huế là vợ Ông Cương vào thời điểm tháng 6/2009 để bàn bạc hai bên cùng có biện pháp bảo vệ hạnh phúc của gia đình mình??? Nếu cho rằng những việc làm của anh Minh là ghen tuông quá đáng như chị Thủy nói vì cứ thấy chị đi với ai cũng tới gặp vợ người ta để nói chuyện thì liệu anh Minh có đủ sức để đi gặp cả ngàn bà vợ của các Ông trong các mối quan hệ xã hội của chị Thủy??? Điều này càng được thể hiện rõ hơn trong đĩa ghi âm tại nhà hàng Phố Núi vào ngày 14/01/2010 do chính chị Thủy ghi âm và nộp cho tòa án, vào thời điểm đó anh không biết chị đã ghi âm nhưng anh Minh đã thẳng thắn nói về mối quan hệ của chị Thủy với Ông Cương trước mặt chị Thủy , cô Hà (là em ruột của chị, đại diện cho bố chị Thủy) và bố mẹ của anh…??? Nếu điều đó không là sự thật thì sao lại có chuyện anh Minh lên gặp thẳng bố chị Thủy là Ông Nguyễn Trường Sơn và nói về quan hệ giữa chị Thủy và Ông Cương khiến sau đó Ông Sơn phải đích thân gọi điện thoại cho Ông Cương ??? Nếu Ông Cương cho rằng mình bị oan thì nếu chúng tôi ở vị trí Ông Cương thời điểm đó chúng tôi sẽ yêu cầu anh Minh, chị Thủy đối mặt với vợ Ông là bà Huế để giải thích trắng đen..sao Ông Cương không làm vậy???

Chi tiết về các cuộc nói chuyện và bản lược dịch giữa anh Minh và chị Huế vợ Ông Cương quý vị click theo đường dẫn sau:

http://luatsuvidan10.blogspot.com/2011/12/phan-33c-video-clip-va-ban-luoc-dich-ia.html

Theo xác minh của chúng tôi tại chỗ anh Minh vào ngày 24/12/2011 bên cạnh việc các luật sư đã tham dự vào cuộc nói chuyện về đường dây chạy án vào ngày 21/04/2011 đã được Ban chuyên án mời lên hợp tác điều tra, Ban chuyên án điều tra về việc chạy án trong vụ ly hôn tranh chấp tài sản 500 triệu đô thuộc Công an thành phố Hà Nội đã tiếp tục mời anh lên hợp tác điều tra về việc anh có Đơn tố cáo Ông Trần Thế Cương, phó phòng Văn hóa khoa giáo thuộc UBND TP Hà Nội và các vấn đề khác xung quanh việc chạy án của vụ ly hôn 500 triệu đô này.

Chi tiết về cuộc gặp này anh Minh không tiết lộ theo yêu cầu của Ban chuyên án nhưng anh đã cung cấp cho Ban chuyên án các căn cứ chứng minh chủ yếu xoay quanh hai vấn đề chính trong đơn tố cáo của anh về việc Ông Trần Thế Cương có ngoại tình với nữ đại gia Bảo Sơn Nguyễn Thanh Thủy phó chủ tịch HĐQT Tập đoàn Bảo Sơn là vợ anh và việc Ông Trần Thế Cương có giúp vợ chồng anh Minh, chị Thủy để lobby đưa sự kiện :Lễ công bố Năm Du lịch quốc gia 2010 với chủ đề “Thăng Long – Hà Nội – Hội tụ ngàn năm” về Công viên Thiên đường Bảo Sơn (Sự kiện này đã được phê duyệt của các cơ quan Ban nghành để đưa về Thiên đường Bảo Sơn nhưng sau đó tới vòng cuối cùng tại cuộc họp trên phòng họp tầng 7 của UBND TP Hà Nội sự kiện này đã không được Thành ủy Hà Nội duyệt vì hai lý do chính:Do công viên Thiên đường Bảo Sơn không đáp ứng được các yêu cầu của sự kiện về giao thông và một sự kiện tầm cỡ quốc gia như vậy thì cần phải tổ chức ở một nơi công cộng chứ không phải một nơi thuộc sở hữu tư nhân)!!!

Là nhân tình của Ông Cương nữ đại gia Bảo Sơn được gì ???

Theo xác minh của chúng tôi tại các bên có liên quan vào thời điểm năm 2009 thị trường bất động sản tại Hà Nội rơi vào ảm đạm, là những người chủ của dự án anh Minh, chị Thủy lúc nào cũng như ngồi trên đống lửa khi nhà không bán được, giá giảm trong khi một ngày phải chi biết bao nhiêu tiền của để làm đường, duy tu bảo vệ công viên. Đại lộ Thăng Long lúc đó đang xây dựng ngổn ngang chắn trước mặt và đã biết bao lần anh chị lúc thì dùng công văn, lúc thì nhờ các mối quan hệ tác động nhưng con đường để vào công viên thì cứ bị chặn bởi các đơn vị thi công làm với “tốc độ rùa bò”. Thêm nữa vào thời điểm đó đó việc 47 hộ dân kiện đòi đất tố cáo Ông Nguyễn Trường Sơn là bố đẻ chị Thủy lừa đảo họ khi mua đất của tại dự án Thiên đường Bảo Sơn đã được VTV1 đăng tin khiến việc kinh doanh của Công ty trở nên khó khăn hơn bao giờ hết.Và anh chị đã nhìn ra một sự thật rằng nếu không nhanh tay bán hết đất trong dự án thì khi các dự án bên cạnh triển khai sẽ khiến việc kinh doanh càng trở nên khó khăn hơn bao giờ hết. Một lý do quan trọng khác là xét về chiến lược tổng thể mua đất tại Thiên đường Bảo Sơn không phải là giải pháp hay nhất do vị trí đất tại đó nếu để Đại lộ Thăng Long hoàn thành sẽ lộ ngay ra điểm yếu là giao thông không được thuận tiện do bị đường rào chắn ngang của đường cao tốc. Bàn bạc mãi giải pháp hay nhất trong thời điểm đó là bằng mọi cách phải đưa được một sự kiện của quốc gia về Thiên đường Bảo Sơn thì sẽ giải được nhiều bài toán cùng một lúc là sẽ được các phương tiện truyền thông của nhà nước quảng cáo hộ vừa tiết kiệm chi phí lại vừa khách quan, các đơn vị thi công cũng phải gấp rút hoàn thành con đường trước mặt công viên trước tiến độ và kết quả cuối cùng là nhà sẽ tiếp tục bán được…..

Chính vì lý do đó nên khi gặp Ông Cương chị Thủy cho rằng nếu có sự giúp đỡ của Ông thì công việc kinh doanh của chị sẽ thuận lợi hơn vì dù sao bố chị Ông Nguyễn Trường Sơn cũng đã gần 70 tuổi cũng chả làm được mấy năm nữa….

Một lý do khác nữa là vì làm công tác văn hóa khoa giáo của UBND TP Hà nội nên Ông Cương có mối quan hệ khá rộng rãi với nghành giáo dục thủ đô. Đây chính là cái đích chị ngắm tới để phục vụ cho công việc kinh doanh sau này vì một trong những đối tượng khách chủ yếu của công viên chính là tổ chức các hoạt động ngoại khóa cho các trường học của thủ đô.

Mối quan hệ giữa Ông Cương, Giám đốc Sở giáo dục Hà Nội Ông Nguyễn Hữu Độ và trường Hanoi Academy ???

Qua xác minh tại chỗ anh Minh chúng tôi được biết trước kia chị Thủy làm về du lịch nên những mối quan hệ trong nghành giáo dục chị không biết nhiều.Có lần anh Minh bực mình nói với chị về chuyện chị hứa đã không liên hệ với Ông Cương và Ông Cương đã thôi nhưng chị lại cứ kiếm cớ tìm cách liên hệ lại với Ông Cương bằng cách nhờ Ông xin giúp cho con một người quen vào trường chuyên…..
Trở lại buổi nói chuyện ngày 21/04/2011, lúc đó luật sư Trung cũng đã chỉ trước ra rằng “….Đúng vậy vì thực ra án cũng chưa có hiệu lực pháp luật. Và đây cũng là câu mà hôm qua (ý nói phiên xử ngày 20/04/2011) Thủy có nói với anh việc là có hoãn hay không hoãn phiên tòa ngày 20/04/2011 vì các chứng cứ về tài sản anh Minh đưa ra trước phiên tòa cùng với căn cứ của các luật sư bên Minh đưa ra là đúng luật, theo quy định là phải hoãn phiên tòa để điều tra thì Thủy có nói một câu là “Bây giờ em cần phải có một bản án”. Anh nói lại với Thủy “Em cần có một bản án để làm gì khi mà án chưa có hiệu lực pháp luật. Bên kia họ thua thì họ kháng cáo, bên mình thua thì mình kháng cáo.Lúc đó án chưa có hiệu lực pháp luật thì bản án đó cũng chỉ như một “tờ giấy lộn” không giải quyết vấn đề gì hết.” thì Thủy lại khẳng định “Người ta chỉ cần em có “tờ giấy lộn đó”. Anh liền nói với nó là “ người ta ở đây là những người giúp em đúng không? Nhưng bây giờ em xui người ta làm những việc không đúng thì hoàn toàn bên kia nó có quyền đưa đơn lên kiện thì có phải bấy giờ em làm khổ người ta hay không?”….
Vậy thì “người ta” được chị Thủy nói từ tháng 04/2011 ở đây là ai nếu không phải là những quan chức trong nghành giáo dục Hà Nội và trường Hanoi Academy “bảo kê” cho chị???Và qua xác minh tại chỗ anh Minh thì khi sống với nhau chị Thủy cũng không có nhiều các mối quan hệ tại ngành giáo dục thủ đô vậy thì ở đây có mối liên hệ nào giữa Ông Cương và các quan chức trong ngành giáo dục thủ đô để giúp chị Thủy ???
Qua những diễn biến của vụ án này xảy ra tại các trường học chúng tôi và công luận đặt ra những câu hỏi rằng: Tại sao ở trường Dreamhouse 98 Tô Ngọc Vân bà Hiệu trưởng Vũ thị Diệu Lý ngang nhiên lừa anh Minh để anh không đón được con, ra các văn bản có lợi cho chị Thủy và nghiêm trọng hơn là cung cấp các chứng cứ giả mạo cho tòa án để giúp chị Thủy chạy án nuôi hai đứa con? Sự việc này sau đó anh Minh đã làm đơn lên giám đốc Sở Giáo dục Hà Nội nhưng Sở im lặng???Còn chuyện Bà Bùi Thu Thủy hiệu phó trường tiểu học Trần Nhật Duật ngang nhiên dạy học cho con anh Minh thu tiền tại nhà, đưa các nhận định cho tòa về việc cháu Bảo Hưng con anh Minh bị tự kỷ anh cũng làm đơn gửi Giám đốc Sở nhưng Ông không trả lời???Tiếp theo là chuyện bà Vy ngang nhiên viết văn bản giúp chị Thủy ra tòa vu cáo anh Minh “mang lựu đạn” tới đe dọa ở trường của bà tại 22 Phố Liễu Giai, Quận Ba Đình, Hà Nội để tòa đánh giá không tốt về tư cách đạo đức của anh trong việc nuôi con việc này sau đó anh cũng tố cáo lên giám đốc Sở là Ông Nguyễn Hữu Độ nhưng Ông Độ vẫn im lặng và bây giờ là những chuyện xảy ra tại trường Hanoi Academy. Chúng tôi và công luận cũng đặt câu hỏi với Ông Nguyễn Hữu Độ rằng những nguyên tắc và quy định của ngành giáo dục thủ đô dưới quyền của Ông phải chăng hiện đang phục vụ cho một mình chị Thủy??? Vậy thì “người ta” ở đây theo lời chị Thủy phải chăng là Ông vì nếu Ông làm đúng quy định của pháp luật về giải quyết đơn thư khiếu nại, tố cáo thì liệu sau việc bà Bùi Thu Thủy giúp cho chị Thủy “chạy án” thì chắc chắn sẽ không xảy ra các việc đáng tiếc như ở trường Deamhouse 98 Tô Ngọc Vân, Trường Nguyễn Siêu 22 Phố Liếu Giai và tiếp theo là trường Hanoi Academy ??? Phải chăng là một Thành ủy viên, một đại biểu của HĐND thành phố, một giám đốc của Sở giáo dục Ông có nghĩ rằng những việc làm của Ông đã gián tiếp tiếp tay cho chị Thủy để giữ con tại khách sạn Bảo Sơn không cho bố và Ông bà nội của chúng gặp mặt là việc làm vi phạm pháp luật và đạo đức xã hội và nghiêm trọng hơn là cùng với sự bao che của các quan chức của Tòa án Hà Nội hai đứa trẻ con anh Minh đã bị nhốt không được đi học đã ba tháng nay???Vụ án này có dấu hiệu của việc chạy án, thẩm phán Đỗ Quảng Oai ra một văn bản trái pháp luật trong đó khẳng định bản án sơ thẩm là có hiệu lực pháp luật để chị Thủy cầm đi lừa các trường học, ai cũng biết khi ra văn bản này là để phục vụ cho chị Thủy nhưng chị Thủy làm sao đạt được mục đích nếu không có “sự im lặng như một hình thức bảo kê” của những người có trách nhiệm như Giám đốc Sở GDĐT Nguyễn Hữu Độ??? Chúng tôi cũng chuyển toàn bộ các căn cứ về Ông Nguyễn Hữu Độ và sự liên hệ giữa Ông Cương và Ông Độ nêu trên tới Ban chuyên án điều tra về việc chạy án của vụ ly hôn tranh chấp tài sản 500 triệu đô để xác minh, làm rõ!!!

Trường Hanoi Academy đã “lộ nguyên hình” ???

Ngày 22/12/2011 đã quá thời gian trả lời Đơn đề nghị ngày 14/12/2011 của anh nên anh Minh đã làm Đơn tố cáo gửi các cơ quan chức năng. Chúng tôi và công luận muốn xem cách xử lý lần này Giám đốc Sở giáo dục đào tạo Nguyễn Hữu Độ ???





Đơn tố cáo ngày 22/12/2011 của anh Minh trong đó văn thư của Sở GDĐT Hà Nội đã nhận đơn vào ngày 26/12/2011(trang 1) và trường Hanoi Academy đã nhận đơn vào ngày 22/12/2011(trang 6)


Ngày 24/12/2011 anh Minh cũng làm Đơn tố cáo về hành vi chạy án trong vụ ly hôn của anh trong đó công khai tên và chức danh của các mắt xích trong đường dây chạy án này để giúp các Ban chuyên án và tòa án xem xét, xác minh làm rõ !!!





Đơn và phiếu nhận Đơn tố cáo anh Minh gửi cho tòa án vào ngày 26/12/2011


Để đáp ứng yêu cầu của các Ban chuyên án chúng tôi đã lược dịch bổ sung phần 4,5,6,7,8 cuộc nói chuyện ngày 21/04/2011 trong đó luật sư Trung đã chỉ ra việc chạy án trong vụ án này. Có những điều luật sư Trung đã chỉ ra từ ngày 21/04/2011 nhưng nó vẫn đúng cho tới hôm nay ví dụ như chị Thủy chỉ cần một “bản án chưa có hiệu lực” để tiếp tục giữ con và mang nó đi lừa các trường học !!! Theo chúng tôi bên trong sự việc này có lẽ vì số tài sản chung “khủng quá” lên tới 500 triệu đô chị chưa tẩu tán được nên cần dùng “tờ giấy lộn” này để đi lừa các trường học và việc thẩm phán Đỗ Quảng Oai ra thông báo số 2663 trong đó khẳng định Xét thấy, vụ án ly hôn giữa chị Thủy và anh Minh đã được tòa án nhân dân Quận Hoàn Kiếm xét xử sơ thẩm và đã có quyết định Bản án số 05/2011/LHST ngày 20,21 tháng 4 năm 2011 trong đó có quyết định giao con chung và quyền đi lại, chăm sóc con chung giữa các bên” là phục vụ cho mục đích này ???

Quý vị độc giả cần xem đầy đủ cả 8 phần cuộc nói chuyện ngày 21/04/2011 xin click theo đường dẫn sau:

http://luatsuvidan10.blogspot.com/2011/11/phan-30-luat-su-nguyen-hoang-trung.html

(Trong băng ghi âm này luật sư Trung đã khẳng định Luật sư Nguyễn Thiều Dương giám đốc công ty luật Đại Việt có địa chỉ tại 335 Phố Kim Mã - Quận Ba Đình - TP. Hà Nội cấu kết cùng Phó chánh án Tòa Hà Nội Đào Sĩ Hùng để chạy án trong vụ ly hôn tranh chấp tài sản 500 triệu đô la)

















































































( Không biết với các chứng cứ về về chạy án rõ ràng thế này thì Chánh án tòa tối cao và Viện trưởng Viện Kiểm sát tối cao sẽ trả lời sao trước công luận khi mà các câu tả lời của hai Ông về vụ án này  sẽ ngay lập tức được VTV1 truyền hình trực tiếp cho cả thế giới xem)
Các Website dự phòng của chúng tôi:

 http://luatsuvidan1010.wordpress.com/

 http://luatsuvidan10.blogspot.com/

 http://luatsuvidan1000.wordpress.com/

http://luatsuvidan8.wordpress.com/

http://thuythanhnguyen.blogspot.com/

hoặc click google

Đại gia Bảo Sơn ly hôn, chạy án tại tòa Hà Nội
Hay
Tư liệu vụ ly hôn đắt giá nhất Việt Nam
Cần biết thêm thông tin liên hệ với chúng tôi qua hai địa chỉ Email sau:

luatsuvidan10@gmail.com
luatsuvidan101@gmail.com
Xin trân trọng cảm ơn
( Mời các bạn đón xem tiếp phần 45)

3 nhận xét:

  1. Tù nhân và con đường trở thành lương y, thầy dạy võ thuật
    Ra tù ông về quê và bắt đầu công việc chữa bệnh bằng các bài thuốc đã học được trong thời gian ở Trung Quốc. Trong suốt 2 năm tiếp theo ông đã chữa bệnh thành công cho cô em gái mù lòa. Tiếng tăm của ông cũng từ đây mà được nhiều người biết đến.
    Tuy nhiên, cuộc sống yên ả này không được bao lâu thì sóng gió ập đến. Một số người có chức quyền vì ghen ghét đã vu anh là “lang băm”, vin vào việc ông không có bằng cấp chứng chỉ mà hành nghề để triệt mất của anh con đường sống, khiến gia đình ông rơi vào nợ nần chồng chất. Do nợ tiền các hiệu thuốc quanh vùng khá nhiều nên ông phải bán xới để vào Nam lập nghiệp.
    Năm 1986, ông đã phối hợp với Hội chữ thập đỏ của quận 5 mở phòng mạch chẩn trị y học cổ truyền dân tộc. Uy tín của Nguyễn Hữu Khai trong giới y học cổ truyền ngày càng được nâng cao, anh được mời về giảng dạy tại trường Trung cấp y học dân tộc Tuệ Tĩnh – Bộ y tế.
    Năm 1987 thì mở lớp dạy y học cổ truyền cho các học viên đến từ Tây Ninh, Tiền Giang, Sông Bé, Cần Thơ…
    Tuy nhiên, tại thời điểm này, kinh tế trong nước gặp nhiều khó khăn nên ông đã tìm đường “xuất ngoại” để mở rộng thị trường. Có thời điểm sang Trung Quốc, sang Liên Xô tìm hướng mở rộng thị trường, hết sạch tiền, anh phải đi dạy võ để kiếm sống.
    Nhờ nỗ lực của mình, ngày 1/6/1990, Xí nghiệp Đông Nam dược Bảo Long được thành lập tại số 4 đường Nguyễn Cảnh Chân TP HCM (Công an TP HCM cho mượn một phần trụ sở, ở phía cổng sau). Sau này, thương hiệu Bảo Long ra đời chính là tiền thân của Xí nghiệp Đông Nam dược Bảo Long.
    Đến năm 1993, khi Nhà nước có chủ trương hạn chế lực lượng vũ trang làm kinh tế, nên Công an TP.HCM quyết định không tiếp tục duy trì xí nghiệp Đông Nam dược Bảo Long nữa. Nguyễn Hữu Khai nghiễm nhiên làm chủ cơ ngơi và chuyển ra “ở riêng” ở Ấp 3, xã thới Thượng, huyện Hóc Môn. Cũng từ cơ ngơi riêng này mà Nguyễn Hữu khai đã mở ra nhiều chi nhánh ra các tỉnh phía Bắc và ông không quên vươn về quê hương bản quán là vùng Xứ Đoài.
    Từ một công ty TNHH Đông Nam dược Bảo Long nhỏ bé ban đầu, Nguyễn Hữu Khai đã phát triển nó thành một tập đoàn Y dược Bảo Long lớn mạnh được cả trong và ngoài nước biết đến, với hơn 1000 nhân viên, sản phẩm của công ty đã có mặt ở nhiều nước trên thế giới.
    Không chỉ dừng lại ở việc kinh doanh các loại thuốc đông y, Nguyễn Hữu Khai còn mở bệnh viện Đông y dược Bảo Long, chữa được nhiều bệnh mà Tây y không làm được.
    Với niềm đam mê với võ thuật, ngay từ khi còn trẻ, Nguyễn Hữu Khai đã mở những lớp dạy võ để rèn luyện thân thể, dần dần sáng lập ra môn phái “Bảo Long y võ”. Những ngày tháng lăn lộn mưu sinh, xây dựng thương hiệu Bảo Long ở đất Sài Gòn, anh tổ chức những đám mãi võ biểu diễn khắp các hang cùng ngõ hẻm để gây thu hút sự chú ý của mọi người, quảng bá cho thương hiệu thuốc đông dược của Bảo Long.
    Năm 2005, Bảo Long thành lập Bệnh viện Đa khoa Bảo Long, tuyển mộ đội ngũ giáo sư, tiến sĩ, bác sĩ, vào làm việc. Năm 2007, được sự giúp đỡ, ủng hộ của Ủy ban Thể dục – Thể thao và Bộ Giáo dục và Đào tạo (GD&ĐT), Nguyễn Hữu Khai đã xây dựng trường phổ thông võ thuật với quy mô đa cấp (tiểu học, phổ thông cơ sở, trung học phổ thông), trường võ thuật chuyên nghiệp đầu tiên ở Việt Nam, tuyển sinh trong cả nước, được báo chí gọi là “Thiếu Lâm Tự xứ Đoài”.

    Trả lờiXóa
  2. Một đời người và bốn cuộc hôn nhân
    Cuộc đời của ông vô cùng lận đận khi phải trải qua đến 4 đời vợ, hôn nhân tan vỡ, ly biệt vì nhiều lý do khác nhau. Người vợ thứ nhất không thể cảm thông, chia sẻ và cùng anh đi trọng quãng đời còn lại. Vì sự tan vỡ này, anh đã phải chịu không ít tủi nhục khi bị bố mẹ từ mặt, dư luận bàn tán.
    Người vợ thứ hai của ông là người Hoa, con một chủ hiệu thuốc, xinh đẹp, yêu thương và giúp ông nhiều trong công việc kinh doanh, có với nhau một con thì chẳng may mất sớm. Sau khi người vợ thứ hai đã mất, ông phải sống cảnh gà trống nuôi con.
    Một cô học trò cũ của ông, vì lòng mến mộ, đã đưa con ông về nuôi và tìm mọi cách cứu chữa cho anh qua cơn hiểm nghèo. Hai người lấy nhau vì nghĩa, bỏ nhau vì lợi. Người vợ thứ tư của ông tên là Lê Thúy Hằng, một nhân viên trong công ty kiêm trường học, bệnh viện của ông bây giờ. Cô vợ này kém ông 20 tuổi.
    Tù vẫn hoàn tù
    Từ năm 2007 tới nay, ông Nguyễn Hữu Khai chỉ đạo thành lập xưởng sản xuất Bảo Đông 2 tại thôn Trại Hồ, xã Cổ Đông, thị xã Sơn Tây từ năm 2008 để chuyên sản xuất hàng trăm loại thuốc đông dược không đăng ký và không được Cục Quản lý Dược – Bộ Y tế cấp phép sản xuất hoặc thuốc chỉ được lưu hành nội bộ không được tiêu thụ ra thị trường. Tuy nhiên, sản phẩm lại được tung ra tiêu thụ rộng rãi trên thị trường với doanh thu mỗi năm hàng chục tỉ đồng để ngoài hạch toán kế toán của doanh nghiệp trốn thuế rất lớn.
    Với danh nghĩa Công ty CP Tập đoàn Y dược Bảo Long và Công ty TNHH Đông Nam dược Bảo Long, ông Nguyễn Hữu Khai đã tổ chức huy động vốn dưới hình thức “cổ đông góp vốn” để thu tiền của nhiều cá nhân tự quản lý sử dụng để ngoài hạch toán kế toán quản lý tài chính theo quy định của pháp luật Nhà nước.
    Ngày 22/3/2011 và 28/4/2011, ông Nguyễn Trường Sơn đại diện Công ty CP Tập đoàn Đầu tư Xây dựng và Du lịch Bảo Sơn ký kết “Hợp đồng khoán kinh doanh” số 154/HĐHT/2011 và số 15/HĐHT/2011 với ông Nguyễn Hữu Khai – Tổng giám đốc Công ty CP Tập đoàn Y dược Bảo Long. Theo 2 hợp đồng, Công ty CP Tập đoàn Đầu tư Xây dựng và Du lịch Bảo Sơn giao cho ông Khai (với tư cách là Tổng giám đốc Công ty CP Tập đoàn Y dược Bảo Long) tổng số tiền là 10 tỉ đồng “để phục vụ mục đích sản xuất kinh doanh theo hình thức khoán kinh doanh hàng tháng”.
    Khoản tiền này có thời hạn 12 tháng với lợi nhuận của bên giao vốn là 120 triệu đồng mỗi tháng được thanh toán vào ngày 22 hàng tháng. Sau khi tiếp nhận tiền theo hợp đồng, bà Lê Thúy Hằng (vợ ông Khai) đã theo lệnh của ông Khai chi sử dụng để trả nợ cũ hết số tiền của Công ty CP Tập đoàn Đầu tư Xây dựng và Du lịch Bảo Sơn. Việc tiếp nhận và sử dụng tiền vốn nhận giao khoán được ông Khai để ngoài hạch toán kế toán quản lý tài chính. Hiện ông Khai không có khả năng hoàn trả vốn đang chiếm giữ sử dụng trái phép.
    Trong thời gian từ năm 2011 đến nay, ông Nguyễn Hữu Khai đã nhiều lần chiếm giữ, sử dụng trái phép các tài sản mà Tập đoàn Bảo Long đã bán cho Tập đoàn Bảo Sơn tại xã Cổ Đông, thị xã Sơn Tây, Hà Nội.
    Tính đến ngày 16/1/2012, ông Khai đã huy động vốn của 265 người với tổng số tiền hơn 83 tỉ đồng mà không có khả năng chi trả. Việc này có dấu hiệu của hành vi lạm dụng tín nhiệm chiếm đoạt tài sản.
    Theo thông tin mới nhất, vào ngày 15/6 vừa qua, ông Nguyễn Hữu Khai đã bị Cơ quan An ninh điều tra Công an TP Hà Nội đã thực hiện lệnh bắt tạm giam 3 tháng để điều tra về hành vi “Sử dụng trái phép tài sản”. Việc bắt giữ ông Khai được thực hiện tại trụ sở Công ty TNHH Đông Nam Dược Bảo Long (Ấp 3, xã Xuân Thới Thượng, Hóc Môn, TP HCM).
    ( Theo: Tri Thức Trẻ )

    Trả lờiXóa
  3. Tù nhân và con đường trở thành lương y, thầy dạy võ thuật
    Ra tù ông về quê và bắt đầu công việc chữa bệnh bằng các bài thuốc đã học được trong thời gian ở Trung Quốc. Trong suốt 2 năm tiếp theo ông đã chữa bệnh thành công cho cô em gái mù lòa. Tiếng tăm của ông cũng từ đây mà được nhiều người biết đến.
    Tuy nhiên, cuộc sống yên ả này không được bao lâu thì sóng gió ập đến. Một số người có chức quyền vì ghen ghét đã vu anh là “lang băm”, vin vào việc ông không có bằng cấp chứng chỉ mà hành nghề để triệt mất của anh con đường sống, khiến gia đình ông rơi vào nợ nần chồng chất. Do nợ tiền các hiệu thuốc quanh vùng khá nhiều nên ông phải bán xới để vào Nam lập nghiệp.
    Năm 1986, ông đã phối hợp với Hội chữ thập đỏ của quận 5 mở phòng mạch chẩn trị y học cổ truyền dân tộc. Uy tín của Nguyễn Hữu Khai trong giới y học cổ truyền ngày càng được nâng cao, anh được mời về giảng dạy tại trường Trung cấp y học dân tộc Tuệ Tĩnh – Bộ y tế.
    Năm 1987 thì mở lớp dạy y học cổ truyền cho các học viên đến từ Tây Ninh, Tiền Giang, Sông Bé, Cần Thơ…
    Tuy nhiên, tại thời điểm này, kinh tế trong nước gặp nhiều khó khăn nên ông đã tìm đường “xuất ngoại” để mở rộng thị trường. Có thời điểm sang Trung Quốc, sang Liên Xô tìm hướng mở rộng thị trường, hết sạch tiền, anh phải đi dạy võ để kiếm sống.
    Nhờ nỗ lực của mình, ngày 1/6/1990, Xí nghiệp Đông Nam dược Bảo Long được thành lập tại số 4 đường Nguyễn Cảnh Chân TP HCM (Công an TP HCM cho mượn một phần trụ sở, ở phía cổng sau). Sau này, thương hiệu Bảo Long ra đời chính là tiền thân của Xí nghiệp Đông Nam dược Bảo Long.
    Đến năm 1993, khi Nhà nước có chủ trương hạn chế lực lượng vũ trang làm kinh tế, nên Công an TP.HCM quyết định không tiếp tục duy trì xí nghiệp Đông Nam dược Bảo Long nữa. Nguyễn Hữu Khai nghiễm nhiên làm chủ cơ ngơi và chuyển ra “ở riêng” ở Ấp 3, xã thới Thượng, huyện Hóc Môn. Cũng từ cơ ngơi riêng này mà Nguyễn Hữu khai đã mở ra nhiều chi nhánh ra các tỉnh phía Bắc và ông không quên vươn về quê hương bản quán là vùng Xứ Đoài.
    Từ một công ty TNHH Đông Nam dược Bảo Long nhỏ bé ban đầu, Nguyễn Hữu Khai đã phát triển nó thành một tập đoàn Y dược Bảo Long lớn mạnh được cả trong và ngoài nước biết đến, với hơn 1000 nhân viên, sản phẩm của công ty đã có mặt ở nhiều nước trên thế giới.
    Không chỉ dừng lại ở việc kinh doanh các loại thuốc đông y, Nguyễn Hữu Khai còn mở bệnh viện Đông y dược Bảo Long, chữa được nhiều bệnh mà Tây y không làm được.
    Với niềm đam mê với võ thuật, ngay từ khi còn trẻ, Nguyễn Hữu Khai đã mở những lớp dạy võ để rèn luyện thân thể, dần dần sáng lập ra môn phái “Bảo Long y võ”. Những ngày tháng lăn lộn mưu sinh, xây dựng thương hiệu Bảo Long ở đất Sài Gòn, anh tổ chức những đám mãi võ biểu diễn khắp các hang cùng ngõ hẻm để gây thu hút sự chú ý của mọi người, quảng bá cho thương hiệu thuốc đông dược của Bảo Long.
    Năm 2005, Bảo Long thành lập Bệnh viện Đa khoa Bảo Long, tuyển mộ đội ngũ giáo sư, tiến sĩ, bác sĩ, vào làm việc. Năm 2007, được sự giúp đỡ, ủng hộ của Ủy ban Thể dục – Thể thao và Bộ Giáo dục và Đào tạo (GD&ĐT), Nguyễn Hữu Khai đã xây dựng trường phổ thông võ thuật với quy mô đa cấp (tiểu học, phổ thông cơ sở, trung học phổ thông), trường võ thuật chuyên nghiệp đầu tiên ở Việt Nam, tuyển sinh trong cả nước, được báo chí gọi là “Thiếu Lâm Tự xứ Đoài”.

    Trả lờiXóa